Thảo luận bình phẩm thơ nào anh emn :V

hiepnamkhoa

Thành Viên [LV 0]
KHÚC MUỘN

Cứ ném tôi xuống mồ, chôn tôi thôi!…
Để tôi biết phút thay hình, chuyển thể…
Cõi sống có gì vui mà gượng thế
Mà loay hoay vá víu mảnh đời trần…
Bằng chiếc hòm, hay thước vải bó thân
Đi chưa tới, nhưng về rồi sẽ tới…
Hồn nguyện khấn bên ngai thờ Thượng giới.
Xin hằng yêu dù ghét, có, dù không…
Xin ước mơ, xin sự thật tao phùng
Thắp ngọn lửa tinh anh rọi đường nhân bản.
Tự lâu lắm, loài người quên duyên dáng
Thành dị dung, lồ lộ mặt bi hài…
Giấu đam mê, gào thét vận rủi, may
Lỡ nhan sắc, nhạt nhòa xuân niên thiếu…
Tôi tìm em ở phương nào đồng điệu?!…
Tôi tìm tôi trong khóe mắt, môi em…
Chuyện tình riêng sao quá não nùng tim
Buồn nghẽn mạch, máu rẽ dòng chảy ngược…
Bọt thời gian dưới mi nằm úng nước
Đợi ngày sau đẫm lệ khóc ngày xưa…
Này trăng sao, này sương gió, này mây mưa,
Ai chẳng bước qua một lần nắng tắt?!…
Ném tôi xuống, đừng e dè cân nhắc
Chôn tôi thôi! Chôn tôi thôi! Nhẹ nhàng…
Còn lưu cưu, còn nặng nợ đá vàng
Đói sỉ diện, khát khao tần tước vị…
Chân guốc mộc, đầu nón rơm khả dĩ
Sánh liền vai yếm lụa, áo khinh cừu…
Hẹn cao lâu, Mỹ tửu cụng Bồ đào.
Gặp tiểu cốc, xoay vòng ly đế sủi…
Tôi mãi miết uống cơ đồ cát bụi
Tôi miên man nhai nuốt miếng vô vi….
Nghe giang hồ huyên náo cuộc sinh ly
Mùi tử biệt lượn chờn vờn trước cửa…
Chịu vất vả giữa lòng, cơn ói mửa
Đau rã rời tôi tháng mỏi, năm mòn.
Lạy Đức Từ Bi, Lạy Đấng Chí Tôn.
Trái tội lỗi chín khắp rừng nhục nhã,
Tôi tội lỗi đáng muôn điều thóa mạ…
Cầu ban ơn, cứu rổi phận điêu linh
Hiệp phước lành, nuôi lớn trọn niềm tin.
Qua ải khổ, mừng bội thu mùa hạnh…
Thề xứng nhận Thiên thần ngoan chắp cánh
Vượt trùng vây, bay tít tận ngàn khơi.
Một kiếp dài, như thể một trò chơi…

Đặng Triều
15/5/2017
 
Back
Bên trên