tranquanght269
Thành Viên [LV 0]
Nếu tôi có thể chia sẽ một suy nghĩ với ai đó thì tôi sẽ nói rằng đừng bao giờ nghi ngờ bản thân mình. Cho dù người đời có nói gì, cho dù đôi lúc bạn nghĩ gì đi nữa, đừng bao giờ nghi ngờ bản thân mình. Nếu bạn tin vào bản thân, bạn sẽ thành công nhiều hơn là thất bại. Người có niềm tin thầm lặng vào khả năng hoàn thành môt sứ mệnh thì coi như sứ mệnh đó đã được hoàn thành một nửa rồi.
Hãy tin vào bản thân bất chấp thất bại, bất chấp những trở ngại có vẻ khó lay chuyển, bất chấp lạnh lẻo hay bóng tối, bất chấp tai họa hay đau thương, rồi cuối cùng niềm tin sẽ đơm hoa kết trái, rồi bạn sẽ thấy tất cả những khó khăn đều ở sau lưng mình.
Để dễ nhất trong cuộc đời là cười nhạo bản thân vì chúng ta phạm lỗi, buông xuôi và nói “Mình không tốt” nhưng điều khó hơn là tin vào bản thân và tiếp tục cuộc sống một các tích cực. Sai lầm lớn nhất trong cuộc sống là tự hạ thấp mình. Những bi kịch kinh khủng nhất trong đời xuất phát từ sự thiếu tự tin vào bản thân và khả năng của mình.
Có vẻ như sự không tin vào bản thân hình thành trong trí óc chúng ta mỗi khi chúng ta phạm lỗi hay không đạt được một sứ mệnh, và những sai lầm liên tiếp làm cho sự không tin chắc này lớn dần lên cho đến khi chúng ta nghi ngờ khả năng làm đúng điều gì đó của mình. Là con người, chúng ta là chủ nhân của những điều mỏng manh dễ vỡ, mỗi cái đó lại làm chúng ta lo âu và chán nản, và làm chúng ta nghi ngờ vào giá trị của mình. Chúng ta không phải là một cỗ máy chính xác như máy móc công nghiệp, chúng ta lo âu, khắc khoải, dễ bị rối tung và làm ầm lên. Nhưng chúng ta lại có khả năng thể hiện đáng ngạc nhiên.
Chúng ta có nhiều sức mạnh hơn chúng ta tin, có nhiều ý chí quyết tâm hơn chúng ta biết, và nhiều tiềm năng hơn chúng ta thể hiện.
Cuộc sống là nguyên liệu thô.Chúng ta là những nghệ nhân. Chúng ta có thể nhào nặn sự tồn tại của mình thành một tác phẩm đẹp hay thành một vật thể xậy xí, tất cả đều nằm trong tay chúng ta. – Cathy Better, Nhà báo, Nhà văn người Mĩ
Những hạt giống cuộc đời
Hai hạt giống nằm kề bên nhau trên mảnh đất mùa xuân màu mỡ…
Hạt giống thứ nhất nói: Tôi muốn phát triển! Tôi muốn cắm sâu rễ xuống đất phía dưới tôi, và nảy mầm nhú lên lớp đất phía trên tôi…Tôi muốn đâm chời giống như những ngọn cờ thống báo mùa xuân đến… Tôi muốn cảm nhận sự ấm áp của mặt trời trên khuôn mặt và niềm hạnh phúc khi những giọt suông ban mai đầu trên cánh hoa của tôi.
Và rồi nó lớn lên…
Hạt giống thứ hai nói: Tôi sợ nếu phải cắm rễ xuống đất ở bên dưới… Tôi không biết mình có đối mặt được với bóng tối không. Nếu tôi nhú lên khỏi mặt đất cứng phía trên mình tôi có thể phá hỏng những chiếc mầm mỏng manh của mình… Chuyện gì xãy ra nếu những chiếc chồi hé nở và một con ốc sên cố ăn chúng? Và nếu tôi trổ hoa, một đứa trẻ có thê ngắt tôi khỏi mặt đất. Không, sẽ an toàn hơn cho tôi nhiều nếu tôi đợi cho đến khi thật an toàn. Và rồi nó đợi…
Một chị gà mái cào cào đất đầu mùa xuân để tìm thức ăn bắt gặp hạt giống đang nằm đợi và ngay lập tức mổ nó.
Bài học của câu chuyện: Những ai từ chối liều lĩnh và tiến lên sẽ bị cuộc đời nuốt chửng.
Hãy tin vào bản thân bất chấp thất bại, bất chấp những trở ngại có vẻ khó lay chuyển, bất chấp lạnh lẻo hay bóng tối, bất chấp tai họa hay đau thương, rồi cuối cùng niềm tin sẽ đơm hoa kết trái, rồi bạn sẽ thấy tất cả những khó khăn đều ở sau lưng mình.
Để dễ nhất trong cuộc đời là cười nhạo bản thân vì chúng ta phạm lỗi, buông xuôi và nói “Mình không tốt” nhưng điều khó hơn là tin vào bản thân và tiếp tục cuộc sống một các tích cực. Sai lầm lớn nhất trong cuộc sống là tự hạ thấp mình. Những bi kịch kinh khủng nhất trong đời xuất phát từ sự thiếu tự tin vào bản thân và khả năng của mình.
Có vẻ như sự không tin vào bản thân hình thành trong trí óc chúng ta mỗi khi chúng ta phạm lỗi hay không đạt được một sứ mệnh, và những sai lầm liên tiếp làm cho sự không tin chắc này lớn dần lên cho đến khi chúng ta nghi ngờ khả năng làm đúng điều gì đó của mình. Là con người, chúng ta là chủ nhân của những điều mỏng manh dễ vỡ, mỗi cái đó lại làm chúng ta lo âu và chán nản, và làm chúng ta nghi ngờ vào giá trị của mình. Chúng ta không phải là một cỗ máy chính xác như máy móc công nghiệp, chúng ta lo âu, khắc khoải, dễ bị rối tung và làm ầm lên. Nhưng chúng ta lại có khả năng thể hiện đáng ngạc nhiên.
Chúng ta có nhiều sức mạnh hơn chúng ta tin, có nhiều ý chí quyết tâm hơn chúng ta biết, và nhiều tiềm năng hơn chúng ta thể hiện.
Cuộc sống là nguyên liệu thô.Chúng ta là những nghệ nhân. Chúng ta có thể nhào nặn sự tồn tại của mình thành một tác phẩm đẹp hay thành một vật thể xậy xí, tất cả đều nằm trong tay chúng ta. – Cathy Better, Nhà báo, Nhà văn người Mĩ
Những hạt giống cuộc đời
Hai hạt giống nằm kề bên nhau trên mảnh đất mùa xuân màu mỡ…
Hạt giống thứ nhất nói: Tôi muốn phát triển! Tôi muốn cắm sâu rễ xuống đất phía dưới tôi, và nảy mầm nhú lên lớp đất phía trên tôi…Tôi muốn đâm chời giống như những ngọn cờ thống báo mùa xuân đến… Tôi muốn cảm nhận sự ấm áp của mặt trời trên khuôn mặt và niềm hạnh phúc khi những giọt suông ban mai đầu trên cánh hoa của tôi.
Và rồi nó lớn lên…
Hạt giống thứ hai nói: Tôi sợ nếu phải cắm rễ xuống đất ở bên dưới… Tôi không biết mình có đối mặt được với bóng tối không. Nếu tôi nhú lên khỏi mặt đất cứng phía trên mình tôi có thể phá hỏng những chiếc mầm mỏng manh của mình… Chuyện gì xãy ra nếu những chiếc chồi hé nở và một con ốc sên cố ăn chúng? Và nếu tôi trổ hoa, một đứa trẻ có thê ngắt tôi khỏi mặt đất. Không, sẽ an toàn hơn cho tôi nhiều nếu tôi đợi cho đến khi thật an toàn. Và rồi nó đợi…
Một chị gà mái cào cào đất đầu mùa xuân để tìm thức ăn bắt gặp hạt giống đang nằm đợi và ngay lập tức mổ nó.
Bài học của câu chuyện: Những ai từ chối liều lĩnh và tiến lên sẽ bị cuộc đời nuốt chửng.